"Không được!"
Ngô Khuê Sơn trầm giọng nói: "Dù hắn chết trận, bây giờ cũng không thể đón về! Đây là sắp xếp của Bộ trưởng Trương, ngươi đón hắn trở về... Nói thật, tình huống của hắn thế nào, trừ Bộ trưởng Trương, ngươi biết sao? Nếu hắn không phản bội... Nếu hắn thành công, chứng đạo tuyệt đỉnh, đánh vào nội bộ kẻ địch, đó chính là thành công lớn nhất của chúng ta!"
Phương Bình tức giận nói: "Ta cần lắm sao? Đánh vào nội bộ địch thì làm sao? Cùng lắm là biết một số bí mật, lâm trận tạo phản, có thể giết một vị cấp Đế là cùng, ta thiếu cơ hội giết cấp Đế sao?"
Ngô Khuê Sơn bình tĩnh nói: "Giết cấp Đế... Khi cài hắn vào địa quật, e là mục đích của Bộ trưởng Trương chính là muốn nhắm vào một vài tuyệt đỉnh, nếu có thể giết cấp Đế, đó chính là thành công lớn nhất! Hơn nữa, có một số việc, cần do hắn đích thân làm..."
"Vậy bây giờ giết hắn để làm gì?"
"Chưa chắc hắn sẽ chết"
"Vậy nếu Tô lão chết thì ngươi chịu trách nhiệm nhé?"
Ngô Khuê Sơn cau mày nói: "Vậy ngươi nói xem, làm sao bây giờ!"
Nếu bỏ mặc, sớm muộn cũng có cường giả Nhân tộc cấp chín chết trong tay Hoa Tề Đạo.
Không bỏ mặc thì sẽ phải tử chiến.
Phương Bình suy nghĩ một chút, một lát mới hừ nói: "Trương Bằng không phải mới lên cấp chín sao?"
"Ngươi điên rồi!" Ngô Khuê Sơn tức giận mắng một câu.
Lão Lý cũng không nhịn được mắng: "Làm vậy chi bằng ngươi đón hắn về cho rồi! Trương Bằng vừa lên cấp, nếu có thể chiến Hoa Tề Đạo... Ngươi tin? Nếu Hoa Tề Đạo nhẫn tâm, đại nghĩa diệt thân, giết chết Trương Bằng... Lão Trương mà về, có thể đập chết ngươi!"
Biện pháp máu chó như vậy mà Phương Bình cũng nghĩ được!
Đòi đưa con trai của người ta ra đánh với ngta!
Nếu Trương Bằng chết trong tay Hoa Tề Đạo, lão Trương trở về, tuyệt đối sẽ không giảng hòa với Phương Bình Phương Bình trầm ngâm chốc lát, suy nghĩ một lát mới nói: "Thôi vậy... Nếu lão Trương mà biết, chắc sẽ xử đẹp ta mất. Quên đi... Để ta tìm cách, nếu thật sự không còn cách nào khác... Ta sẽ giả mạo một vị cường giả cấp chín đến đánh với hắn!"
"Ừ, đây là một cách hay!"
Ngô Khuê Sơn gật đầu, Phương Bình giả mạo một vị cường giả cấp chín, đi chiến Hoa Tề Đạo, Phương Bình có thực lực gì, giả chết cũng không ai biết.
Dù không giả chết, chiến thắng Hoa Tề Đạo, giữ cho đối phương một mạng cũng không khó.
Ngô Khuê Sơn không tiếp tục đề tài này, nhanh chóng nói: "Hôm nay tìm ngươi đến không phải để nói chuyện của hắm. Cấm Kỵ Hải có động tĩnh!"
"Động tĩnh gì."
Ngô Khuê Sơn ngồi xuống, mở miệng nói: "Có người hạ chiến thư với Nhân tộc, muốn khiêu chiến lão Lý"
Ngô Khuê Sơn liếc mắt nhìn Lý Trường Sinh, nói tiếp: "Thực lực đối phương không yếu, là cường giả cấp Đế! Yêu cầu độc chiến..."
Phương Bình mắng: "Cút mẹ nó đi! Ai ta đi đánh chết là xong, cấp Đế cũng dám khoe oai? Còn độc chiến... Lão Lý mới đột phá mấy ngày, cho hắn tư cách khiêu chiến?"
Ngô Khuê Sơn nhẹ giọng nói: "Đối phương nói như vậy, đương nhiên có chút tư bản. Lần này, tin tức cho biết, đối phương có không ít người, có nhiều hơi thở cấp Đế, tuy không thể hiện thái độ... Nhưng ý tứ rất rõ ràng: không độc chiến, Nhân tộc sẽ có thêm một kẻ địch không yếu!
Không những vậy, đối phương tự xưng hắn đến từ phe Phong Thiên, chỉ là truyền nhân đời này. Sau lưng... ít nhất cũng là Thánh Nhân, thậm chí là... Thiên Vương!"
Ngô Khuê Sơn cũng hơi uất ức, bất đắc dĩ nói: "Không nghênh chiến, rất có thể sẽ chọc phải một kẻ địch là Thiên Vương! Nhân tộc bây giờ không phải là đối thủ của Thiên Vương, trừ phi ngươi mời được Chú Thần Sứ xuống núi.
Chiêu này của đối phương là dương mưu, chiến thì chiến, không chiến cũng phải chiến!"
Phương Bình lạnh mặt: "Từ khi nào Nhân tộc phải chịu uy hiếp như thế? Hắn là cái thá gì? Thiên Vương thì làm sao? Ta gặp Thiên Vương nhiều rồi, dù không đánh lại cũng có thể đánh một trận!
Phe Phong Thiên cái chó gì? Hậu duệ của chín Hoàng ta còn dám giết, nói chi là phe phái không có tên tuổi khốn kiếp này!
Cấm Kỵ Hải phải không... Đêm nay ta tìm thời gian, ẩn giấu hơi thở, đến đó mai phục giết hắn! Thiên Vương...
Hiện tại một Thiên Vương dám xuất hiện sao?
Ta gọi thêm mấy người, vây giết hắn là xong!" Phương Bình bắt đầu tính toán, Thiên Vương, không biết là Thiên Vương phá mấy.
Thiên Vương phá sáu, năm vị Thánh Nhân có hy vọng đánh thắng... Đánh giết thì... Cần nhiều Thánh Nhân hơn một chút.
Hắn, Tưởng Hạo, Thiên Mộc, Vũ Vi, Phong Vân, lại gọi thêm Lâm Hải, Long Vũ, Thải Điệp thử xem, tám vị cường giả cấp Thánh Nhân, hẳn là có hi vọng tiêu diệt một vị Thiên Vương phá sáu.
"Đừng kích động!" Ngô Khuê Sơn bất đắc dĩ nói: "Ngươi xem chín vị Thánh Nhân của địa quật là bù nhìn sao? Chúng ta xung đột với đối phương, một khi địa quật đột nhiên đánh tới... Ngươi có suy tính hậu quả chưa?" Phương Bình lạnh lùng nói: "Đã cân nhắc! Nhưng chúng ta không thể thỏa hiệp. Họ đang dùng chiêu cũ của địa quật, dùng số lượng cường giả gấp ba gấp năm lần nhân loại để chiến với nhân loại, ngươi chiến thì chiến, không chiến cũng phải chiến!
Hôm nay thỏa hiệp, lão Lý không địch lại, bị giết tại chỗ!
Ngày mai sẽ có người dám đứng ra khiêu chiến với ngươi, ngươi không địch lại, lại bị giết.
Đao cùn cắt thịt, ta khó khăn lắm mới vực Nhân tộc đứng dậy, lập tức lại bị bắt quỳ xuống!
Đối xử loại người này, chỉ có một chữ, giết! Dù có phải chịu tổn thất lớn hơn nữa, cũng phải giết hắn! Lúc này, chỉ đấu tàn nhẫn, không thỏa hiệp, không nhận thua, không cúi đầu!
Dù cho chết trận, cũng phải chiến với hắn!"
"Ta biết, ta biết!" Ngô Khuê Sơn than thở: "Nếu đơn giản như vậy, ta cũng sẽ không tìm ngươi, lão Lý cũng sẽ không có suy nghĩ muốn đi đến điểm hẹn"
Ngô Khuê Sơn suy nghĩ một chút nói: "Phe Phong Thiên... Có lẽ khá phức tạp. Lâm Hải Thánh Nhân của Thần Đảo Cực Đạo rất ít khi chủ động liên hệ với chúng ta, nhưng hôm nay lại cho người truyền tin... chuyện này có chút phiền phức"
"Lâm Hải Thánh Nhân?"
"Không sai"
Ngô Khuê Sơn nhẹ nhàng bật hơi nói: "Là Lâm Hải Thánh Nhân! Hắn nói, Phe Phong Thiên có mối quan hệ không cạn với Cực Đạo, rất phức tạp! Hắn... e là sẽ không kề vai chiến đấu với Nhân tộc, nếu Nhân tộc có suy nghĩ muốn chiến... Cũng không cần đi tìm hắn.
Còn nữa, hắn còn bảo ta nói với ngươi, tốt nhất đừng có suy nghĩ mai phục giết truyền nhân phe Phong Thiên, nếu người kia vẫn còn sống, ngươi mai phục giết đối phương... Có lẽ sẽ khiến Nhân tộc tự chịu diệt vong"
Sắc mặt Phương Bình âm trầm, tự chịu diệt vong?
Lâm Hải sẽ không cố ý hù dọa mình, trước đó hắn nói, hắn chỉ giúp Nhân tộc một lần, lần đó cũng đã tận tình tận lực tham chiến.
Truyền nhân Cực Đạo sẽ không nhát gan.
Hắn cũng biết tình hình của Phương Bình, biết Phương Bình có thể lôi kéo nhiều vị Thánh Nhân, nhưng vẫn nói câu này, thậm chí còn không quan tâm đến chuyện Trái Đất có Chú Thần Sứ!
Vậy là sao? Đột nhiên trồi lên phe Phong Thiên, đối phương có lai lịch thế nào?
Bỗng dưng xuất hiện nhiều cấp Đế! Cấp Đế và Thánh Nhân, đỉnh cấp Đế và Thánh Nhân chênh lệch thật không lớn.
Thánh Nhân giết cấp Đế, rất khó.
Ngày đó Nguyệt Linh sắp thăng cấp Thiên Vương, còn cầm thần khí, giết Vô Danh Đế Tôn, đều là nhờ bất ngờ, tốn rất nhiều công sức mới chém giết thành công.
Đối phương dễ dàng phái ra nhiều vị cường giả cấp Đế, uy thế này cho thấy họ không yếu.
Lão Lý lên tiếng: "Phương Bình, để ta đến điểm hẹn đi, ta nghênh chiến! Tuy ta không phải cấp Đế, nhưng cấp Đế muốn giết ta cũng không đơn giản..."
Phương Bình tức giận nói: "Biết cái gì! Không giết được ngươi, đối phương có thể vây giết ngươi! Nếu thành công, bọn hắn sẽ nói do bọn hắn mạnh, ngươi chết rồi thì thôi, nhưng nếu ngươi giết đối phương... Nói không chừng lão cổ hủ sẽ chạy đến, nói ngươi dám giết hậu nhân của hắn, rồi ra tay giết ngươi!
Ta quá hiểu mấy lão rùa già này!
Giết người khác thì được, người khác giết người của bọn họ không được.
Đánh thằng nhỏ, thằng già đến! Những người này còn chẳng bằng võ giả địa quật. Tuy địa quật cũng bá đạo, nhưng ít nhiều còn biết lý lẽ, còn đám người này duy ngã độc tôn quen rồi! Cho nên đến cuối cùng, hoặc là ngươi chết, nhân loại không truy cứu, hoặc là lão rùa già sẽ xuất hiện!
Chính là bởi vì biết tính cách của bọn họ, ta mới không thỏa hiệp!
Độc chiến, một mình đấu... Vớ va vớ vẩn!" Phương Bình tính toán một chốc, lại lên tiếng: "Ta đi hỏi thăm tình hình, nếu thực lực quá mạnh, ta sẽ đi thuyết phục hắn, để xem có thể thuyết phục được không. Nếu thực lực yếu, nếu chỉ là phá sáu... Ta sẽ tìm cách xử lý hắn!
Liệu cơm gắp mắm, nếu đối phương có địch ý quá sâu với chúng ta... Ta sẽ nghĩ cách"
1784 chữ